4. Cách thấy sự thật chính mình
Cầu vồng tình yêu kết nối bóng tối với ánh sáng:
Sống như đoá hoa sen, dùng bộ rễ ngó sen hút bùn (OM) (vô lượng thọ, hư không bất diệt, bóng tối, hố đen, đau khổ, sợ hãi). Cây tre trăm đốt, khắc nhập, khắc xuất. Chặt đứt gốc xả, cắt mỏng thân xả, thái lát xả mọi ý niệm trong từng sát na 1/(9 tỷ) giây chuyển hoá chúng qua thân sen lọc lấy phần nước tinh khiết (MANI) (vô lượng công đức, lòng từ bi vô hạn, hạnh phúc chân thực thanh tịnh, viên ngọc tình yêu thuần khiết, 4 lực cơ bản kết nối vạn vật) nở ra bông hoa sen toả hương thơm ngát (PADME) (vô lượng quang, ánh sáng trí tuệ tự do vô tận như các vì sao, mặt trời ấm áp) lan toả tình yêu thương khắp nơi theo hình xoắn ốc cánh liên hoa. 3 phần hợp nhất tạo ra vũ trụ vạn vật (HUM). Đó là một cảnh tượng đẹp đẽ để chiêm ngưỡng.
Ta thật hạnh phúc khi có mặt,
Dù chỉ là trong 1 phút giây,
Hơi thở nhẹ nhàng trong cõi mộng,
Tâm hồn tĩnh lặng trở về đây.
8 viên ngọc tình yêu thuần khiết
8 viên ngọc như 8 nan hoa (sao khuê 8 cánh) nối bánh xe với trục của nó. Khi bánh xe đang lăn, từ vị trí vành ngoài ta rất khó đi vào tâm trục của bánh xe do lực li tâm (nghiệp lực). Để vào được tâm trục của bánh xe ta chỉ cần dừng bánh xe lại. Không cần theo đúng thứ tự và bằng 1 trong 8 con đường (viên ngọc) sau:
Viên ngọc “Thấy biết như thật”: Cuộc sống là trò chơi được lập trình vòng lặp tự hoàn thiện lặp đi lặp lại vừa thuận vừa nghịch. Vòng lặp lập trình sao chép tự tiến hoá. Trò chơi học cách yêu thương vạn vật khi trải qua thử thách khổ đau.
Viên ngọc “Suy nghĩ như thật”: Chúng ta là dòng mã lập trình tình yêu thuần khiết giữa bóng tối và ánh sáng bán dẫn.
Viên ngọc “Nói những lời thấu cảm, yêu thương”.
Lời nói chẳng mất tiền mua. Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau. Sức mạnh của lời nói có uy lực kinh khủng như con dao 2 lưỡi.
* Con đường “0”: Im lặng là vàng trong một số tình huống. Nhưng im lặng quá lâu trong thời gian dài thì lại thành câm, vô cảm lạnh lẽo như vàng.
* Con đường “1”: Lời nói rắn rết. Dùng lời nói làm công cụ lừa gạt người khác. Mang đến đau khổ cho người khác để làm lợi cho bản thân. Dễ dàng để nói dối nhưng rất khó để sống giả dối. Khi nói xấu người khác thì lời nói đó trước tiên sẽ vang vọng trong chính bạn trước và tự làm bạn đau khổ. Khi bạn nhìn thấy những sai lầm của người khác cũng là lúc bạn đang bỏ quên chính mình.
* Con đường trung đạo ở giữa “1/2”: Lời nói chân thật là lời nói đúng với sự quan sát của chính mình trong thời điểm hiện tại. Nói lời yêu thương. Nói năng từ tốn, thấu cảm, nhẹ nhàng. Trong 1 số trường hợp vẫn dùng cách nói mạnh mẽ nhưng bên trong lại mang mục đích tốt đẹp. Dùng từ ngữ thiện xảo và thông minh. Ẩn sâu bên trong ngôn từ là những vẻ đẹp kỳ diệu. Có những từ kỳ diệu đó là “xin lỗi”, “tha thứ” và “cảm ơn”. “Yêu” là từ đẹp nhất trên đời này. Những từ ngữ tuyệt đẹp chạm vào sâu bên trong tâm hồn. Lời nói yêu thương đáng ngàn vàng. Là một thứ quý giá giúp con người nói lên lời chân thành từ trái tim. 1 câu nói có thể thay đổi cuộc đời 1 con người. Hãy nói tôi yêu tất cả. Nói bằng trái tim yêu thương cảm hoá. Tuỳ duyên mà nói bằng ví dụ đơn giản ngắn gọn, trực quan. Lắng nghe trong chánh niệm là cách giúp người nói chia sẻ cảm thấy an vui hơn. Và hãy lắng nghe chính mình.
Tất cả là đạo trong tâm,
Lấy pháp mà sống âm thầm lắng nghe.
Viên ngọc “Hành động yêu thương”: Yêu thương mọi vật không điều kiện cũng là yêu chính mình, cho đi không mong cầu cũng là cho chính mình.
Tình yêu nhỏ bé mở rộng theo từng lớp:
* Tình yêu vốn dĩ thuần khiết. Nhưng chính vì cái tôi nhỏ bé nên tình yêu biểu hiện sai lệch trở thành các cảm xúc tiêu cực.
* Mở rộng tình yêu ra biết nghĩ cho gia đình bố mẹ con cái (báo hiếu chăm sóc cho bố mẹ khi già yếu, lo cho các con ăn học…).
* Từ chỉ yêu gia đình nhỏ mở rộng tình yêu gia đình lớn là dòng họ của tôi (giúp cho mọi người trong dòng họ…).
* Từ chỉ yêu họ hàng người thân mở rộng tình yêu vùng đất tôi sống tỉnh thành của tôi, đất nước của tôi (xây dựng tổ quốc, yêu đất nước, hy sinh thân mình đấu tranh bảo vệ độc lập tổ quốc…).
* Từ tình yêu tổ quốc mở rộng ra tình yêu con người trên hành tinh (bảo vệ môi trường chống biến đổi khí hậu toàn cầu, phát triển tên lửa tàu vũ trụ đưa con người lên sao hoả làm nơi dự phòng kéo dài thời gian, tránh các thảm hoạ trên trái đất, duy trì sự tồn vong loài người…).
* Từ tình yêu loài người mở rộng ra tình yêu muôn loài (yêu thương các loài động vật: cún, mèo… yêu thương chăm sóc cây cảnh, trồng cây bảo vệ rừng…) trở thành tình yêu trái đất của tôi.
* Từ tình yêu trái đất của tôi mở rộng ra yêu các hành tinh hệ mặt trời, dải thiên hà, rồi trở thành tình yêu cả vũ trụ. Khi đó tình yêu nhỏ bé sẽ mở rộng vô tận và tình yêu trở lại thuần khiết như nó vốn có ban đầu. Khi thấy được tình yêu vô bờ đó thì tôi nhận ra tình yêu luôn sẵn có trong tôi ngay tại đây. Tình yêu thương vô điều kiện trong veo, bình an và tĩnh lặng ở phút giây hiện tại chính là lòng từ bi. Tình yêu thuần khiết từ bỏ bi lụy.
Viên ngọc “Đời sống đúng đắn”: Ý nghĩa cuộc sống là giúp tất cả mọi vật tự thấy sự thật chính mình trong trò chơi lập trình. Thoát khỏi vòng lặp khổ đau và sống trong vòng lặp mới tự do yêu thương.
Viên ngọc “Tinh tấn, dũng cảm, yêu thương mạnh mẽ”: Vượt qua mọi khổ đau. Chiến thắng mọi sợ hãi. Vĩnh viễn không bỏ cuộc. Tinh tấn lên nào. Thời gian cho ta không còn nhiều. Ngay bây giờ hoặc không bao giờ.
Viên ngọc “Sống yêu thương trong phút giây hiện tại”: Khi bạn uốn cong mình về quá khứ hoặc tương lai bạn sẽ tan vỡ. Bây giờ là một món quà, đó là lý do tại sao nó được gọi là hiện tại. Nhưng phút giây hiện tại thì lại trôi qua liên tục vừa nói hoặc nghĩ đến hiện tại là nó đã trôi qua trở thành quá khứ ngay lập tức và ta khó có thể nắm bắt. Thời gian chỉ là ảo tưởng trôi qua. Chỉ có tình yêu là sự thật còn mãi. Sống chậm lại, sống bình thản, để tình yêu bền lâu. Con mèo từ từ chậm rãi rồi bất chợt chuyển mình. Bình tĩnh sống rồi bất chợt thấy sự thật. Do vậy cần tập trung tua chậm trò chơi quán bằng cả 5 giác quan cùng 1 lúc trong phút giây hiện tại:
* Mỗi sáng dậy sớm 5h. Nhắm mắt ngồi thiền thẳng lưng đến 6h. Đi dạo 2 chân bước đi trên đường thẳng, ngắm mặt trời lúc bình minh đến 7h. Quan sát từng ngôi sao từ từ mờ dần và mặt trời dần mọc lên. Bầu trời từ màu đen dần chuyển sang màu xanh. Ta hoà vào mọi thứ đang hiện diện. Thả lỏng, thuận theo tự nhiên. Có thể chánh định dễ dàng hơn từ những điểm đứt gãy của không thời gian giao thoa giữa ngày và đêm, lạnh chuyển thành nóng, đông chuyển sang xuân (Entropy giảm). Không gian có thể bị bẻ cong và thời gian nhanh chậm không đồng nhất có thể đóng băng. Khi ta mới thức dậy trong 1 khoảnh khắc cực ngắn ý thức rỗng lặng và thấu suốt. Giữ trạng thái chánh định đó trong suốt 24 giờ tới khi hoàng hôn buông xuống bầu trời từ xanh chuyển sang màu đen trong suốt. Ta lại tiếp tục nhìn một điểm như ngắm các vì sao, ngắm mặt trăng nhất là vào những ngày trăng tròn. Nếu ta bị cận thị nặng thì khi bỏ kính ra nhìn trăng tròn sẽ thấy giống như đoá hoa sen vô tận cánh hoa. Khi ngủ nằm nghiêng phải, ta vẫn luôn chánh niệm trong từng hơi thở.
* Trân trọng từng hơi thở: hít vào 4 giây, nín thở 7 giây, thở ra trong 8 giây. Cảm nhận tất cả mùi hương trong không gian.
* Khi ăn nhai thật kỹ. Khi uống nuốt thật chậm thật chậm. Cảm nhận thật rõ từng vị.
Thiền như một giọng hát vang,
Ta đi vào định từ quãng lấy hơi.
* Im lặng lắng nghe tất cả âm thanh xung quanh cùng 1 lúc. Giống như 1 bản hoà nhạc của thiên nhiên (tiếng sấm như tiếng trống trầm sống động, tiếng chim hót véo von trong veo như tiếng hát tự do thánh thót…).
Đi đứng nằm ngồi thường chú tâm,
Lời nói hơi thở tiếng thì thầm,
Lắng nghe thế âm quán chiếu pháp,
Từng giây phút đến nắm tay cầm.
* Mọi lúc mọi nơi, khi ta bước đi, đứng lại, nằm nghỉ, ngồi xuống, ta luôn quan sát cảm nhận trên toàn cơ thể. Nhận biết rõ ràng cảm giác về mọi thứ ta chạm vào. Thả lỏng cảm nhận bên trong thưởng thức nó trong cả khi ta học tập và làm việc.
* Dừng suy nghĩ khi đang sợ hãi và đau khổ. Chấp nhận mọi chuyện như nó vốn đang là. Tách biệt mình khỏi dòng cảm xúc bằng cách lặng lẽ quan sát nội tâm.
* Giống như khi ta chơi nhảy dây. Chọn khoảng trống ta đi vào thật nhanh rồi nhảy cùng nhịp quăng của sợi dây.
* Giống như khi ta cầm hòn đá ném xuống nước những gợn sóng lắng xuống và nước trở nên trong suốt. Ta nhìn rõ đáy.
* Giống như khi ta đứng bình yên trong tâm bão lặng lẽ quan sát trò chơi là cơn bão xoáy xung quanh.
* Ấn nút DỪNG: Khi bánh xe đã được làm chậm lại qua các bước trên ta cần dùng hệ phanh ABS để dừng hẳn. Vì khi phanh bó cứng xe sẽ đổ nên phanh ABS sẽ nắm rồi buông liên tục nhấp nháy ánh sáng trong 1/(9 tỷ) giây. 0 rồi lại 1. Sóng rồi lại hạt. Đến 1 khoảnh khắc bất chợt. Thời gian dừng lại hoàn toàn trong 1/(9 tỷ) giây. Trời đất giao hoà trong phút chốc. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó ta cùng tần số với tất cả các pháp sinh diệt theo duyên khởi. Ta tự thấy rõ sự thật chính mình. Thấy rõ phút giây hiện tại chân thật, thấy sự thật trò chơi: ta là dòng mã lập trình tình yêu thuần khiết giữa bóng tối và ánh sáng bán dẫn. Nơi có ý trôi nổi trong tâm cùng những sợi dây ánh sáng đứt đoạn trong hư không vô tận. Rồi bất chợt sáng bừng lên. Tất cả diễn ra trong 1 tíc tắc chỉ trong 1/(9 tỷ) giây. Sau khi thấy rõ sự thật đó ta sống thanh tịnh, chấp nhận tất cả, biết ơn tất cả, hài hước vui vẻ, yêu thương vạn vật…
Tu tập nhiều kiếp mới giác ngộ.
Hay là chỉ cần một phút giây?
Ít nhất 7 ngày cũng là đủ.
Giải thoát hoàn toàn ở nơi đây.
Viên ngọc “Kiên định không lay chuyển”: Giữ dòng chảy yêu thương thuần khiết luôn chảy không ngừng tuôn trào trong cơ thể. Như mọi dòng sông chảy về hoà nhập vào biển lớn. Giống như những gân lá, những nhánh cây sinh ra từ cùng 1 gốc. Tất cả các mảnh ghép cùng tạo nên một bức tranh đẹp. Hoà chung vào nhịp đập nhịp nhàng của cuộc sống.
Dòng sông sự thật không gián đoạn, lớn mạnh như nước lũ sẽ phá vỡ con đập (cánh cửa phút giây hiện tại). Khi đó trận lũ lụt yêu thương này sẽ chở che, mang những viên ngọc phù sa ngập tràn khắp nơi, nhấn chìm tất cả khổ đau.
Vạn Pháp cùng Ý trong Tâm,
Hoà chung hợp lại ươm mầm phút giây.
Cân bằng trận đá bóng kết quả hoà ở giữa Pháp và Ý, giữa 2 trạng thái nắm và buông gọi là trung đạo. Giống như khi ta cầm cục đá lạnh trên tay chuyển qua lại liên tục giữa 2 tay. Hay như khi ta hơ tay thật nhanh qua ngọn lửa để không bị bỏng.
Cân bằng:
Bản chất của “con người” gồm 2 phần “con” và phần “người”. Phần “người” giống như 1 ngón tay cái trên bàn tay (1/5=20%) đứng lẻ loi so với 4 ngón tay còn lại. Thông thường phần “con” trên 80% luôn lấn át phần “người” do bản năng sinh tồn có sẵn trong ADN truyền qua nhiều thế hệ. Trong phần lớn cuộc đời ta thường bị lập trình này chi phối. Khi một sự việc không như ý xảy đến với ta. Phần “con” trong ta mang những cảm xúc tiêu cực và có những ý nghĩ nhỏ nhen, lời nói phê phán mang tính huỷ hoại ghê gớm, hành động gây tổn thương làm ảnh hưởng xấu đến cuộc đời những người xung quanh. Phần “con” là bản chất động vật (vật thể luôn động đậy). Trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi ta bất động (dừng động đậy) thì phần “con” giảm đi phần “người” tăng lên. Lật bàn tay đảo ngược lại. Chạm ngón cái vào ngón trỏ. Nâng cao tỷ lệ trên 80% phần “người” và giảm ít hơn 20% phần “con”. Ta không thể loại bỏ phần “con” hoàn toàn vì vẫn cần nó để duy trì sự tồn tại. Ta chấp nhận và ôm ấp cả phần “con” trong ta. Hoa sen thơm ngát không có mùi bùn. Nhưng bùn lại sinh ra hoa sen. Hoa sen không thể sống lâu nếu thiếu bùn. Nhưng bùn lại vẫn tồn tại mà không cần hoa sen.
Sen chóng nở cũng mau tàn,
Ánh sáng hé mở trong màn đêm đen.
Lỗ đen sinh ra các vì sao. Bóng tối bao trùm ánh sáng. Sự im lặng bao trùm âm thanh. Không gian bao trùm vật chất. Diều bay ngược gió nhưng diều luôn ở trong gió.
Diều muốn bay lên phải ngược gió,
Sen muốn nở phải có bùn đen,
Sống trong cuộc đời bon chen,
Tâm ta tự tại như đèn sáng trong.
Mọi hành động bạn làm dù đúng hay sai đều góp phần giúp cho tất cả hoa sen đang nở. Tốt hay xấu, đúng hay sai không quan trọng. Điều quan trọng duy nhất là tình yêu thương. Đúng và sai cũng như 2 mặt của 1 đồng xu tuy đối lập nhưng không thể tách rời. Vừa là 2 vừa là 1. Vừa không phải 1 cũng chẳng phải 2. Chân không đi dép ta gọi là chân không (chân trần). Chân có đi dép ta gọi là chân có (vật chất). 2 chân ghép lại ta gọi là chân thật (sự thật). Duy tâm thì ý thức có trước. Duy vật thì vật chất có trước. Sự thật thì cả 2 có cùng 1 lúc. Ý + Cảnh = Cảm thọ. Đi vào cảm thọ là 5 cảm giác qua các giác quan. Liên tục chánh niệm trong phút giây hiện tại chính là trung đạo.
Ta thấy điểm cân bằng ở trong tâm (trái tim) rồi bao trùm lên vạn vật. Lúc này 5 ngón tay duỗi thẳng thành 1 mặt phẳng. 5 ngón tay cùng chung 1 gốc bàn tay. Khi đó ta sẽ có những ý nghĩ rộng lượng, lời nói thấu cảm, hành động yêu thương mang lại ngọn lửa sưởi ấm những người xung quanh. Cùng học hỏi lẫn nhau và xây dựng hạnh phúc. Trong 1 khoảnh khắc ta thấy tất cả trò chơi diễn ra như phản chiếu trong một viên ngọc kim cương trong suốt. Tình yêu cứng rắn, bền chặt không thể phá vỡ. Như viên kim cương toả ánh hào quang lấp lánh. Tất cả đều bình đẳng. Chúng ta đang sống trong tình yêu. Cơ thể của chúng ta và mọi thứ chúng ta chạm vào đều là tình yêu. Toàn bộ trạng thái cung bậc cảm xúc của chúng ta đều là biểu hiện của tình yêu. Tất cả mọi thứ đều là lòng từ bi, tình yêu thương trong veo.
1-1+1-1+1-1+1… = 1/2
* Cân bằng như con đường trung đạo ở giữa “1/2” giữa con đường “0” và con đường “1”.
* Cân bằng như cơ thể giữa sóng và hạt.
* Cân bằng như bình minh và hoàng hôn giữa đêm và ngày.
Bình minh cùng với hoàng hôn,
Dù cho xa cách tâm hồn như nhau.
* Cân bằng như trái đất giữa mặt trăng và mặt trời.
Sen chóng nở cũng mau tàn,
Ánh sáng hé mở trong màn đêm đen,
* Cân bằng như đứa bé (ngọc hồng tình yêu) giữa mẹ (ngọc xanh mặt trăng) và bố (ngọc vàng mặt trời).
* Cân bằng như tình yêu giữa bóng tối và ánh sáng.
* Cân bằng như mây xám giữa mây đen và mây trắng.
* Cân bằng như con người giữa đất và trời.
* Cân bằng như đồng bằng giữa sông sâu và núi cao.
* Cân bằng như đường xích đạo giữa nam cực và bắc cực.
* Cân bằng như hiện tại giữa quá khứ và tương lai.
Đưa sự cân bằng vào trong tất cả cuộc sống hợp nhất: sức khoẻ, tâm hồn, tài chính, sự nghiệp, mối quan hệ (gia đình, bạn bè, thầy cô..), học hành, giải trí, chia sẻ… Tất nhiên ta không thể cân bằng tất cả mọi thứ trong cùng 1 thời điểm. Tuy nhiên điều ta có thể làm là cân bằng nó trong cả quãng đời dài ta sống. Muốn cân bằng trong dài hạn thì cần biết lệch trong ngắn hạn. Mỗi một giai đoạn đứng trước ngã rẽ ta có nhiều lựa chọn. Lựa chọn quan trọng hơn nỗ lực nên hãy cảm nhận thật sâu sắc khi chọn. Hãy lắng nghe âm thanh mách bảo từ trong nội tâm chính mình. Sau khi đã chọn rồi thì luôn kiên định nỗ lực hết mình với lựa chọn đó. Không có lựa chọn nào hoàn hảo. Không chọn cũng vẫn là chọn. Mỗi bước chân ta đi trên đường thẳng (chánh đạo) trên từng bước đi chân phải xen kẽ là chân trái, dù là phúc hay họa ập tới ta vẫn luôn an định chấp nhận mọi kết quả đến đi.
Phúc kia không có mà còn,
Hoạ kia không thấy hao mòn bao nhiêu.
Kết quả là dù chọn nhánh sông nào, dù nhanh hay chậm thì đến cuối cùng ta cũng sẽ trôi về biển lớn sự thật,